Kho tàng tài liệu học tập phong phú.

Tin học 10 Kết nối tri thức Bài 28: Phạm vi của biến

1.1. Phạm vi của biến khai báo trong hàm

– Các biến được khai báo bên trong một hàm chỉ được sử dụng bên trong hàm đó. Chương trình chính không sử dụng được.

– Xét chương trình dưới đây để thấy được phạm vi của biến khai báo trong hàm

– Xét ví dụ trên ta thấy:

+ Bên trong hàm func có các biến n, a, b đang hoạt động. n = 10, a và b được thay đổi

+ Biến a, b bên ngoài hàm vẫn hoạt động. Ta thấy nếu bên ngoài hàm cũng có biến a, b thì sau khi thực hiện hàm trên, biến a, b không thay đổi bên ngoài hàm

+ Khi gọi biến n thì chương trình báo lỗi vì bên ngoài hàm chưa có biến n, thì sau khi thực hiện hàm, gọi đến biến n sẽ báo lỗi.

Trong Python tất cả các biến khai báo bên trong hàm đều có tính địa phương (cục bộ), không có hiệu lực ở bên ngoài hàm.

1.2. Phạm vi của biến khai báo ngoài hàm

* Biến khai báo bên ngoài hàm không có tác dụng bên trong hàm

– Ví dụ 1. Biến khai báo bên ngoài hàm không có tác dụng bên trong hàm

+ Xét ví dụ trên ta thấy:

. Trong chương trình chính biến t được khai báo bên ngoài hàm f() và gán giá trị 10. Khi gọi f(5), t sẽ được gán 6. Hàm trả lại giá trị 6.

. Khi thoát khỏi f(), t vẫn có giá trị 10.

⇒ Do vậy biến t không có tác dụng bên trong hàm f().

Bên trong hàm có thể truy cập để sử dụng giá trị của biến đã khai báo trước đó ở bên ngoài hàm.

– Ví dụ 2.

. Trong chương trình chính, biến N được khai báo và gán giá trị 10.

. Khi gọi hàm f(1,2), giá trị trả lại là biểu thức có N tham gia.

⇒ Vậy trong hàm f() được phép truy cập giá trị của biến N.

* Lưu ý: Nếu muốn biến bên ngoài vẫn có tác dụng bên trong hàm thì cần khai báo lại biến này bên trong hàm với từ khoá global như ví dụ dưới đây.

Biến đã khai báo bên ngoài sẽ không có tác dụng bên trong hàm như một biến. Nếu muốn có tác dụng thì cần khai báo lại biến này trong hàm với từ khoá global.